Cái c.hết bí ẩn của các nhà khoa học thuộc chương trình ‘Star Wars’

20 nhà khoa học đã chết sau quá trình làm việc trong dự án Sáng kiến phòng thủ chiến lược (SDI) của cựu Tổng thống Ronald Reagan. Những cái chết này xảy ra rất gần nhau và nhắm vào những người từng làm việc trong cùng một dự án. Phải chăng chúng chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên?

20 nhà khoa học trong dự án Sáng kiến phòng thủ chiến lược (SDI) đã chết một cách bí ẩn. (Ảnh qua Pinterest)

Trong quá khứ thông tin về các sự kiện quan trọng đã từng bị giật tít để gây sốc cho người đọc, hoặc đôi khi chúng bị bác bỏ như những âm mưu giả dối. Tuy nhiên những âm mưu này được cho là có nhiều điều khuất tất hơn so với những gì chúng ta thấy bề mặt. Một ví dụ điển hình là số phận của các nhà khoa học từng làm việc cho công ty Anh GEC-Marconi vào giữa những năm 1982-1988.

Tất cả họ đã phải nhận lấy cái chết sau quá trình làm việc trong dự án Sáng kiến phòng thủ chiến lược (SDI) của cựu Tổng thống Ronald Reagan.

Dự án này còn có một tên gọi khác là “Star Wars” (Chiến tranh Giữa Các Vì sao), một chương trình nghiên cứu do Tổng thống Ronald Reagan đề xuất lần đầu tiên vào năm 1983, với mục đích phát triển hệ thống phòng chống tên lửa không gian.

Lý do mà cố tổng thống muốn xây dựng SDI là vì tại thời điểm đó Hoa Kỳ và Liên Xô đã lún sâu trong cuộc Chiến tranh Lạnh. Ông cảm thấy rằng SDI sẽ giúp Hoa Kỳ chống lại một cuộc tấn công bằng tên lửa đạn đạo của Liên Xô, thông qua việc ngăn chặn sự tiếp cận của tên lửa khi chúng được phóng trong không khí, theo tờ Atomic Archive.

Tuy nhiên để chương trình thành công, nó cần phải được trang bị một số công nghệ tiên tiến chưa từng được nghiên cứu, hoặc phát triển trước đây. Theo tài liệu ghi chép, toàn bộ công việc chi tiết trong dự án đã được tiến hành nhiều năm, nhưng cuối cùng chương trình đã bị chính quyền đình chỉ do nhận thấy có quá nhiều sự phức tạp trong việc phát triển các loại công nghệ cần thiết.

Tại thời điểm dự án được khởi động, công ty GEC-Marconi, một công ty quốc phòng Anh đã tham gia vào dự án SDI. Kết quả là sau đó 20 nhà khoa học được công ty đưa vào làm việc cho chương trình SDI đã chết. Tất cả họ đều chết ngay sau khi khám phá ra những điều quan trọng, hoặc khi họ sắp rời khỏi công ty và chuyển sang một công việc khác tốt hơn. Theo đó, những trường hợp tử vong được ghi nhận trong khoảng thời gian 1982 và 1985, nhưng phần lớn những cái chết này xảy ra nhiều nhất từ giữa tháng 8/1986 đến tháng 10/1988.

Cựu Tổng thống Ronald Reagan và logo dự án Sáng kiến phòng thủ chiến lược (SDI). (Ảnh qua thevintagenews.com)
Cựu Tổng thống Ronald Reagan và logo dự án Sáng kiến phòng thủ chiến lược (SDI). (Ảnh qua thevintagenews.com)

Cũng theo các ghi chép tử vong chi tiết, toàn bộ những cái chết đó đều có nguyên nhân rõ ràng và tưởng chừng như rất đỗi tự nhiên. Điển hình như ông Frank Jennings, kỹ sư vũ khí điện tử 60 tuổi chết vì căn bệnh đau tim vào tháng 6/1987. Hay trường hợp của ông Victor Moore qua đời vì lý do sử dụng thuốc quá liều. Sau đó tòa án đã phán quyết cái kết này là một vụ tự tử.

Trong số những cái chết được ghi nhận trong 2 năm đó, hầu như nguyên nhân gây ra cái chết đều giống nhau là tự tử hoặc tai nạn. Đây là điều vô cùng kỳ lạ. Nhất là khi có rất nhiều điểm giống nhau về cách thức tử vong. Cụ thể, một nhà khoa học đã lái chiếc xe của mình chạy băng ra khỏi cây cầu và rơi xuống sông tử nạn. Một nhà khoa học khác vô ý té ngã từ cửa sổ của căn phòng khách sạn chết ngay tại chỗ. Năm người kế tiếp tử vong vì bị ngộ độc khí Cacbon monoxit trong xe hơi, hoặc nhà để xe của mình. Hai trường hợp tử vong được ghi nhận là do sự cố nghẹt đường hô hấp trong một “thí nghiệm tình dục”. Duy nhất chỉ có hai trong số các ca tử vong không thể giải thích được.

Đó là vào tháng 10/1986, ông Ashad Sharif được cho là lái xe đến một công viên công cộng, buộc sợi dây ni lông quanh cổ vào một cái cây lớn. Sau đó ông phóng xe đi với tốc độ nhanh bất ngờ khiến cho đầu bị đứt lìa ra.

Trường hợp thứ 2 là vào tháng 4 năm sau, nhà khoa học Shani Warren bị chết vì đuối nước trong khu vực có mực nước chỉ cao 0,4m. Khi đó, bà Warren bị trói chặt cả hai tay phía sau lưng và hai chân. Trên cổ bà vẫn còn nguyên sợi dây thòng lọng được dùng để thắt cổ. Nhiều người cho rằng nhà khoa học này đã tự mình làm những điều đó, rồi mang đôi giày cao gót 10cm xuống khu vực hồ để tự tử. Nhận định đó đã khiến các điều tra viên tuyên bố cái chết của bà không phải một vụ mưu sát và bản án vẫn để mở cho đến ngày nay.

Tuy nhiên có một điều trùng hợp là khu vực hồ bơi mà bà Warren được tìm thấy rất gần với địa điểm một nhà khoa học khác đã rơi khỏi chiếc cầu trên con đường sắt và chết trong cùng một ngày. Liệu rằng đó có phải âm mưu của chính phủ? Thực tế chúng ta không thể biết được, nhưng rất khó để tin rằng hàng loạt cái kết đó chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên. Những cái chết rất gần nhau và nhắm vào những người từng làm việc trong cùng một dự án.

Hơn nữa nhiều sự cố xảy ra trong những hoàn cảnh vô cùng kỳ lạ hoặc bí ẩn. Đôi khi chúng có mối liên quan mật thiết về vị trí địa lý, thời gian và nguyên nhân tử vong. Vậy rốt cuộc những nhà khoa học này đã bị các “diễn viên” của ngành công nghiệp quốc phòng và chính phủ sát hại? Hay họ bắt buộc phải tìm đến cái chết vì những điều mà họ được biết khiến họ cảm thấy không thể sống tiếp? Đây vẫn luôn là một bí ẩn.

Iris, theo TVN

Viết một bình luận